Tiêu dao tán – bài thuốc dành cho người u uất mà không biết gọi tên buồn từ đâu

Thời nay người gọi đó là stress.
Người xưa thì nói:
“Can khí uất – huyết hư sinh phiền.”
Có những tiếng thở dài đã vang từ ngàn năm trước –
và một bài thuốc cổ… đã lặng lẽ ra đời như gió mát giữa lòng mùa hạ.
Giai thoại – Người con gái nhà họ Thẩm và chiếc quạt gãy nan
Đời Tống, ở huyện Hàn Dương, có một gia đình họ Thẩm, nổi tiếng nề nếp thư hương.
Cô con gái út tên Thẩm Nhu, dung mạo đoan trang, tính tình nhu hòa, vốn được cha mẹ kỳ vọng gả vào phủ quan.
Nhưng từ năm mười chín tuổi, Nhu sinh chứng bệnh lạ:
– Không sốt, không đau, không ho, không mẩn.
– Chỉ là người mỏi mệt triền miên, kinh nguyệt rối loạn, sắc mặt nhợt nhạt, mà tâm thì nặng như có gì đè trên ngực.
Thẩm gia mời bao nhiêu danh y, kê nhân sâm – phục linh – thục địa – kỷ tử… uống mãi không khá.
Mỗi ngày, người ta chỉ thấy nàng ngồi bên cửa sổ, tay cầm chiếc quạt giấy, thỉnh thoảng khẽ thở dài, rất nhẹ.
Có kẻ nói nàng mang “tâm bệnh ái tình”.
Có người bảo do uất ức không được xuất giá.
Chỉ một lão y già đi ngang – nhìn qua sắc mặt, bắt một lượt mạch, rồi nói nhỏ:
“Tiếng thở dài của cô nương không vì yêu.
Mà vì can không thư, huyết không dưỡng, tỳ khí suy… khiến khí bị giam, thần bị cột.
Dùng nhân sâm mà tẩm bổ, chỉ như đổ nước vào chum đã đóng nắp.”
Rồi ông viết đơn, đưa người hầu sắc thuốc.
Gọi là Tiêu Dao Tán – nghĩa là “cho khí được tiêu dao một lần.”
Bài thuốc ấy, người đời sau gọi là tán uất, điều kinh, hoãn phiền…
Riêng Thẩm Nhu, sau ba tuần, nụ cười trở lại nơi khóe miệng.
Mà điều người ta nhớ mãi… là nàng không còn cầm chiếc quạt ấy nữa.
Nguồn gốc bài thuốc
Tiêu Dao Tán (逍遥散) xuất hiện từ thời Bắc Tống, ghi trong Thái Bình Huệ Dân Hòa Tế Cục Phương – y thư biên soạn dưới chiếu chỉ hoàng triều.
Bài thuốc vốn dùng để sơ can – kiện tỳ – dưỡng huyết, đặc biệt phù hợp với thể can khí uất + tỳ hư + huyết yếu – thường gặp ở nữ nhân u uất, lo âu, kinh nguyệt thất thường.
“Can chủ sơ tiết.
Nếu can khí uất kết – thì khí trệ, huyết ứ, tỳ nhược, thần bất an.”
Tiêu Dao Tán ra đời – để mở một cánh cửa nhỏ, cho khí được đi chơi giữa những ngày lòng bị giam cầm.
Thành phần bài thuốc – như một vũ điệu điều hòa
• Sài hồ (柴胡) – sơ can giải uất, như người gõ nhịp mở đầu cho một bản nhạc
• Bạch thược (白芍) – dưỡng huyết, nhu can, làm dịu những co thắt của tử cung và tâm
• Bạch truật (白术) – kiện tỳ, giúp khí có nơi sinh mà không trệ
• Phục linh (茯苓) – an thần, hóa thấp, làm tâm trí không đục
• Đương quy (当归) – bổ huyết, hoạt huyết, điều kinh
• Cam thảo (甘草) – điều hoà, làm các vị hoà nhau mà không xung
• Sinh khương – Bạc hà – hỗ trợ tiêu hoá, giải biểu nhẹ, làm khí mát mà thông
Cấu trúc phương thuốc âm dương hòa giải – khí huyết cùng đi – can tỳ điều hòa.
Là một bài thuốc vừa có âm điệu, vừa có chiều sâu – như một bản cổ cầm khơi mở từng huyệt khí đang nghẽn trong lòng người.
Dùng trong các trường hợp…
• Nữ nhân hay thở dài, dễ khóc, khó chịu trước kỳ kinh
• Kinh không đều – ra sớm muộn, sắc nhạt hoặc sẫm, lượng ít
• Đau đầu nhẹ, ngực đầy, bụng trướng, ăn uống thất thường
• Người u uất, ngủ chập chờn, lòng phiền mà không biết vì sao
• Người “bình thường về thể chất” – nhưng nội tâm như cánh cửa không mở nổi
Gia giảm theo từng thể
• Uất phiền + ngủ kém: gia Toan táo nhân, Viễn chí
• Khí trệ – đầy tức ngực: thêm Hương phụ, Trần bì
• Kinh nguyệt đau nhiều – bụng lạnh: phối Nga truật, Ô dược
• Huyết hư nhiều – sắc nhợt, kinh ít: tăng Đương quy, thêm Kỷ tử
• Tỳ hư tiêu hóa kém: giảm Sài hồ, tăng Bạch truật, thêm Hoài sơn
Những điều xưa dặn lại
• Không dùng khi đang cảm sốt, ngoại tà chưa giải
• Người âm hư hỏa vượng – mạch tế sác, lưỡi đỏ ít rêu – không nên dùng nguyên phương
• Người cơ thể yếu, hay tiêu chảy – cần gia giảm kỹ
• Phối hợp tốt nhất theo vòng kinh – uống trước kỳ kinh 7–10 ngày
Tiêu Dao Tán – Không chữa được nỗi buồn, chỉ mở một lối cho buồn được tan đi
Người xưa không gọi đó là trầm cảm,
Chỉ nói: khí bị giam, huyết không thông, can không sơ, thần bất yên.
Tiêu Dao Tán
– không khiến người ta vui,
– không dạy người ta quên,
Chỉ là làm cho khí trong người được đi dạo một vòng…
rồi trở về, nhẹ hơn một chút.
🕯 Và thế là đêm ấy, người ấy ngủ mà không thở dài.
