Hắc Phụ Tử – hạt lửa đen hồi sinh thân thể đang lạnh dần từng phần

Không phải toa thuốc nào cũng cần đến Hắc Phụ Tử.
Chỉ khi nào mạch trầm, tay chân lạnh như băng, bụng sôi như nước nhưng không tiêu, đại tiện lỏng mãi không ngừng, khi ấy thầy thuốc mới thầm lấy ra thứ rễ củ đen đã được chế biến cẩn thận – Hắc Phụ Tử.
Nó không dùng để bồi bổ.
Nó không dành cho lúc khỏe.
Nó là vị thuốc của cận nguy – cứu từ lòng lạnh trở lại hơi ấm.
Giai thoại – người bệnh rét run sau cảm lạnh và nắm thuốc “đã qua lửa” của thầy thuốc già
Người đàn ông trung niên, sau đợt cảm lạnh không lui, người rã rời, bụng lạnh quặn, tiêu chảy kéo dài, môi tái, tay lạnh, mắt lờ đờ.
Thầy thuốc không kê kháng sinh, cũng không truyền nước.
Ông lấy ra Hắc Phụ Tử đã chế, phối với Nhục Quế, Can Khương, sắc uống trong hai ngày.
Người bệnh ấm lại từ lòng bàn tay, mạch đập trở về.
Thầy nói:
– “Thuốc này như lửa trong tuyết – chậm chút là không kịp nữa rồi.”
Tính vị và công năng – lửa âm ỉ cứu người từ sâu trong hàn ngưng
Hắc Phụ Tử có vị cay – ngọt – đắng, tính đại nhiệt, quy kinh Tâm – Thận – Tỳ.
Là rễ con của cây Ô đầu, nhưng đã được chế biến khử độc (thường gọi là Hắc Phụ sau khi bào chế).
• Hồi dương cứu nghịch: trị dương hư thoát, tay chân lạnh, mạch trầm vi, tiêu chảy không cầm
• Ôn thận trợ dương: trị liệt dương, lưng gối lạnh đau, thận hư
• Tán hàn chỉ thống: trị đau bụng do hàn, đau khớp lạnh, đau dây thần kinh
• Phối hợp hồi phục khí dương sau bệnh nặng, cảm hàn, tai biến
Hắc Phụ Tử là vị thuốc lửa – nhưng phải là ngọn lửa được chế ngự. Nếu không qua “lửa của thầy thuốc”, nó sẽ là độc. Nếu được chế đúng – nó trở thành cứu tinh.
Cách chọn thuốc tốt và các phương pháp bào chế
Hắc Phụ Tử vốn là rễ con của cây Ô đầu – thứ rễ chứa độc, nhưng nếu biết cách chế, lại có thể cứu người trong những cơn dương hư bạo thoát, tay chân lạnh buốt, mạch muốn tuyệt. Khi chọn, người thầy thuốc tinh mắt thường tìm những củ chắc, tròn đều, vỏ ngoài đen bóng, ruột cứng mà không rỗng xốp. Củ tốt khi bẻ ra có mùi đặc trưng, sắc nâu đen ngả tím, không nấm mốc, không hôi ẩm.
Phụ tử sống rất độc, nên khâu chế biến luôn đòi hỏi sự cẩn trọng cao độ. Củ được ngâm nước nhiều giờ, gọt sạch vỏ, bỏ lõi tâm – phần chứa nhiều độc tố nhất – rồi nấu chín qua nhiều lần nước, hoặc hấp kỹ, sao tẩm theo đúng phương pháp cổ truyền. Sau khi chế, dược liệu chuyển màu nâu đen, thơm dịu, tính ôn mà không còn gây hại – lúc ấy mới được gọi là Hắc Phụ Tử và có thể dùng trong các phương thuốc hồi dương cứu nghịch.
Việc chế biến Phụ Tử là một nghệ thuật của sự tôn trọng: tôn trọng dược tính, tôn trọng tính mạng, và tôn trọng cả sự huyền bí của thiên nhiên. Người thầy thuốc khi cầm trên tay lát củ đen nhánh ấy, cũng giống như cầm một mồi lửa – chỉ có thể dùng để sưởi ấm khi thật sự biết giữ.
Bên cạnh những gì ta đã biết thì…
… Hắc Phụ Tử là củ con của cây Ô đầu (Aconitum carmichaelii Debx), mọc nhiều ở vùng cao lạnh, như Tây Bắc, Trung Quốc, Tây Tạng.
Chế biến thường trải qua các bước: ngâm nước, luộc, lột vỏ, tẩm rượu hoặc nước gừng, phơi hoặc sấy kỹ – để khử chất độc (aconitin).
• Phối Nhục Quế, Can Khương, Xuyên Khung: hồi dương cứu nghịch, trị choáng, tiêu chảy, mạch vi
• Phối Bạch Truật, Phục Linh, Cam Thảo: trị tỳ dương hư, bụng lạnh, chân tay lạnh
• Phối Bạch Thược, Quế Chi: trị đau do hàn thấp, phong hàn nhập lạc
• Phối Đỗ Trọng, Dâm Dương Hoắc: ôn thận dương, trị lưng đau, yếu sinh lý
Dân gian hay dùng một chút bột Phụ Tử chế ngâm rượu, nhưng tuyệt đối không dùng sống – vì tính độc rất cao nếu không chế đúng.
Đừng quên…
• Tuyệt đối không dùng sống, không dùng quá liều – có thể gây loạn nhịp tim, hôn mê, thậm chí tử vong
• Không dùng cho người có thực nhiệt, âm hư nội nhiệt, phụ nữ có thai
• Dùng phải có người hiểu rõ về chế biến và đối chứng, không dùng đơn lẻ tùy tiện
• Uống thuốc phải đúng liều lượng nhỏ, phối đúng vị điều hòa
Hắc Phụ Tử… ngọn lửa đen cứu người đang lạnh dần – nhưng chỉ khi ngọn lửa ấy được kìm trong tay người biết giữ
Không dành cho ngày nắng,
Không dành cho cơ thể đang khỏe,
Chỉ dành cho lúc hư hàn đã bủa vây
Mà vẫn còn kịp cứu.
“Người ta sợ lửa –
Còn Hắc Phụ Tử là lửa biết phục vụ.
Người ta né độc –
Còn thuốc này là độc hóa thành ấm khi biết cách.”
