Ngũ Bội Tử – hạt thương tích sinh ra để chữa lành
Ngũ Bội Tử là vị thuốc thu lại – gói lại – giữ lại, những thứ đang thất tán – trong khí, trong huyết, trong cả tâm thần của người hư
Ngọc Trúc – củ ngọc mềm nuôi dưỡng tàn âm đã hao mòn
Ngọc Trúc là suối nhỏ của người khô cạn, là bóng mát của tạng phế đang đỏ ran vì thiếu tân dịch.
Ngô Thù Du – trái cay ấm nhóm lại hơi người trong đêm lạnh
Người thầy thuốc thường nói: Ngô Thù Du là củi khô – nhưng phải nhóm đúng lúc mới không cháy lan mà chỉ ấm.
Ngải Diệp – ngọn lửa mềm sưởi ấm hàn lạnh trong huyết mạch
Ngải Diệp là lửa nhỏ trong y học cổ truyền – lửa của hơi ấm, lửa của sự bảo vệ, lửa của người giữ thai – giữ huyết – giữ khí.
Nga Truật – mũi nhọn xuyên qua ứ trệ âm thầm
dùng Nga Truật phải biết rõ có huyết ứ – khí trệ, không dùng khi huyết hư, không có thực tích, không bế kết rõ ràng.
Mộc Tặc – cỏ đuôi ngựa nhẹ như gió, lặng lẽ làm sáng mắt và thanh thân
Mộc Tặc không phải thuốc “đánh”, mà là thuốc “lau” – như tay áo lau bụi cửa sổ, như mưa làm trong nước hồ
Miết Giáp – chiếc mai cũ chạm vào những khối cứng trong thân thể và tâm can
Miết Giáp không vội, không gắt, nhưng âm thầm như nước ngầm chảy, phá núi theo thời gian.
Mã Tiền Tử – hạt độc lặng lẽ cắt đứt cơn đau không ai thấy được
Mã Tiền Tử có thể gây co giật, ngừng thở – bởi vậy đây là “lưỡi gươm của thầy thuốc đã quen chiến trận.”
Ma Hoàng Căn – rễ cỏ liễm hãn, giữ lại sức ấm cho thân thể yếu mềm
Nếu như Ma Hoàng là thân trên mở ra để đuổi tà, thì Ma Hoàng Căn là phần rễ dưới – nằm sâu trong lòng đất